Con người vốn dĩ là những người kể chuyện. Nhưng khi phải viết
nên một câu chuyện hay, bạn có thể sẽ cảm thấy bối rối, ngay cả khi bạn sở hữu
trí tưởng tượng sống động và vô vàn ý tưởng tuyệt vời. Bạn sẽ muốn tạo nên một
tác phẩm độc đáo, chứ không phải sáo rỗng! Để viết nên một câu chuyện hay, bạn
cần phải tìm cảm hứng, phát triển nội dung, và sau đó, xem xét lại những gì mà
bạn đã viết cho đến khi bạn đã tạo nên câu chuyện hay nhất có thể. Nếu bạn muốn
viết sách về một mẩu truyện ngắn hay, bạn chỉ cần thực hiện theo các bước đơn giản sau:
Nếu bạn muốn viết một mẩu
truyện ngắn hay, hoặc thậm chí là truyện dài, bạn cần phải nhớ không ngừng quan
sát và lắng nghe, và cho phép thế giới truyền cảm hứng cho bạn! Bạn có thể tham
khảo ý kiến của người khác về thế giới xung quanh họ, vì câu chuyện mà bạn sẽ
viết là dành cho nhiều dạng khán giả, vì vậy, bạn không nên chỉ theo sát quan
điểm của riêng mình. Bạn cũng không nên dành quá nhiều thời gian, công sức hoặc
mô tả quá mức trong tác phẩm của mình. Sau đây là một vài biện pháp khá tuyệt
vời để thu thập chi tiết có thể dẫn dắt bạn hình thành một mẩu truyện ngắn:
Đọc sách. Kinh nghiệm sẽ giúp ích cho bạn.
Đọc sách rất tốt cho não bộ, nó sẽ giúp cung cấp cho bạn khái niệm về một quyển
sách hay được xuất bản. Tất nhiên, trên thế giới này có hàng triệu quyển sách,
tuy nhiên, bạn nên cố gắng đi đến thư viện địa phương và tìm kiếm loại sách phù
hợp với sở thích của bạn. Mỗi con người và mỗi quyển sách đều khác nhau. Có thể
chúng sẽ cung cấp cho bạn một vài câu văn hay để bắt đầu, truyền nguồn cảmhứng, và cho bạn biết về đề tài mà bạn muốn viết. Bạn nên đọc nhiều loại sách
khác nhau để tăng cường vốn từ và bạn sẽ nhanh chóng sở hữu tiền đề cho một câu
chuyện tuyệt vời.
Nhận biết đặc điểm tiêu biểu thú vị của nhân
vật. Có lẽ bạn nhận thấy rằng người hàng xóm của bạn thích nói chuyện với cây
trồng của họ hoặc thường dẫn mèo đi dạo vào mỗi buổi sáng. Một lần nữa, phương
pháp này có nghĩa là bạn cần phải hợp tác với thế giới xung quanh. Chị/em gái
của bạn có phải là người lập dị? Có thể cô ấy sở hữu đặc tính này trong tính
cách của mình. Bạn nên suy nghĩ về cuộc sống nội tâm của dạng người này để xem
liệu bạn có thể xây dựng được một câu chuyện từ đó hay không.
Chú ý đến môi trường xung quanh. Bạn có thể
đi dạo hoặc dành một chút thời gian để ngồi quan sát trong công viên và xem bạn
sẽ tìm được điều gì. Có lẽ bạn sẽ trông thấy một bó hoa hồng nằm bên một rãnh
nước, hoặc một đôi giày thể thao mới trên chiếc ghế trong công viên. Bằng cách
nào mà chúng có mặt ở đó? Hãy suy ngẫm và mơ mộng!
Lắng nghe mọi người khi họ trò chuyện. Chỉ
cần một câu nói thú vị mà bạn nghe thoáng qua cũng có thể tạo cảm hứng cho bạn
viết nên một câu chuyện hoàn chỉnh. Có thể bạn sẽ nghe một ai đó nói rằng
"Không ai hiểu tôi cả...", hoặc "Chú chó nhà tôi thích tra tấn
mọi người đàn ông mà tôi hẹn hò...". Liệu chúng có đủ để bạn bắt đầu một
câu chuyện? Chắc chắn là đủ!
Đây là
phương pháp tuyệt vời khác để bắt đầu một mẩu truyện ngắn. Khi bạn chú ý đến
thế giới, bạn không nên chỉ tập trung vào sự thật mà hãy nhớ chú tâm vào khả
năng có thể xảy ra. Khi bạn thật sự chú ý đến một câu chuyện mà bạn nghe hoặc
hình ảnh mà bạn trông thấy, hãy tự hỏi bản thân rằng "Nhưng sẽ ra sao nếu
như nó diễn ra theo cách này thay vì cách đó?", hoặc "Người đó sẽ làm
gì nếu…". Theo sát tư tưởng này sẽ giúp bạn khám phá sự bí ẩn đang ám ảnh
bạn.
Bạn không cần phải biết rõ kết thúc của câu
chuyện khi chỉ mới bắt đầu. Thật ra, không biết hết mọi chuyện trước khi bắt
đầu viết truyện sẽ giúp bạn khám phá nhiều khả năng có thể xảy đến hơn và giúp
câu chuyện của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.
Viễn cảnh "sẽ ra sao nếu như" có
thể thiên về thực tế hoặc hoàn toàn thiên về ảo tưởng. Bạn có thể hỏi bản thân
rằng "Sẽ ra sao nếu như chú chó nhà mình bắt đầu nói chuyện với
mình?", hoặc "Sẽ ra sao nếu như người hàng xóm yêu mến chú chó nhà
mình quá mức đến nỗi một ngày nào đó họ sẽ bắt cóc nó?"
Mặc dù truyện ngắn thuộc thể loại tiểu thuyết, có khá nhiều
mẩu truyện ngắn thiên về tự truyện. Nếu bạn đang viết về một điều gì đó thật sự
đã xảy đến cho bạn hoặc một người nào đó mà bạn biết thì đây là thể loại văn
xuôi hiện thực, nhưng tìm cảm hứng thông qua trải nghiệm của bản thân và nâng
cấp nó lên mức độ tiểu thuyết mới mẻ là kế hoạch tuyệt vời để viết truyện ngắn,
đặc biệt nếu bạn cảm thấy như thể bạn "không có gì để viết".
Nhiều người cho rằng bạn cần "viết những
gì bạn biết". Tư duy phổ biến là nếu bạn lớn lên tại một nông trại ở Ba
Vì, hoặc nếu bạn dành 10 năm để cố gắng trở thành một họa sĩ ở Đà Lạt, bạn nên
viết về trải nghiệm này thay vì phỏng đoán về cuộc sống của một người nào đó
tại nơi mà bạn chưa từng đến.
Nhiều nhà văn nói rằng bạn nên "viết về
yếu tố mà bạn không biết trong điều bạn biết". Điều này có nghĩa là bạn
cần phải bắt đầu từ phạm vi mà bạn quen thuộc và tiến đến khám phá yếu tố khiến
bạn tò mò hoặc không biết rõ.
Nếu bạn quá chú tâm vào sự kiện thật sự đã
diễn ra, bạn sẽ không có chỗ cho sự sáng tạo. Ví dụ, có lẽ bạn từng có một
người bạn thời thơ ấu, người đã dọn đi nơi khác mà không thông báo cho bất kỳ
ai, hoặc có thể là khi còn nhỏ, bạn bị mê hoặc bởi người điều hành Vòng đu quay
và luôn tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với người đó. Bạn nên khám phá thế giới này
và xây dựng câu chuyện từ đó.
Luôn
nhớ chú ý đến câu chuyện có thể giúp bạn tạo nên một tiểu thuyết thật tuyệt vời
mà bạn bè hoặc người thân của bạn đã kể. Nếu mẹ hoặc bà của bạn thường kể về
thời thơ ấu của họ, bạn nên viết chúng ra giấy. Cố gắng hình dung xem trưởng
thành trong một thời điểm hoặc một nơi khác sẽ như thế nào và bắt đầu viết về
các khả năng. Không nên bực bội nếu bạn không biết gì về thời điểm đó; bạn luôn
có thể nghiên cứu về nó.
Khi
một người bạn của bạn nói với bạn rằng "Bạn sẽ không tin nổi chuyện đã xảy
đến cho tôi trong tuần trước…", hãy chú tâm. Đây có thể sẽ là phần mở đầu
cho tác phẩm của bạn.
Câu chuyện có thể xuất phát từ nơi bạn hoàn
toàn không nghĩ đến. Có lẽ là người DJ trên radio đang hồi tưởng về thưở nhỏ
của mình trong một vài câu nói ngắn gọn, và bạn bất ngờ bị lôi cuốn bởi suy
nghĩ về cuộc đời của người đó.
Bạn nên cẩn thận:nếu bạn bị mang tiếng là nhà
văn "đánh cắp" câu chuyện của người khác để sử dụng cho tiểu thuyết
của mình, mọi người sẽ trở nên ngần ngại trong việc mở lòng với bạn.
Câu chuyện có thể đến từ ý thức mạnh mẽ về nơi chốn.
Trong giai đoạn này, bạn cần phải biết rõ thể loại truyện mà bạn viết. Bối cảnh
của truyện Khoa học Viễn tưởng có thể là phòng thí nghiệm dưới lòng đất, hoặc
một câu chuyện kinh dị trong căn chòi xiêu vẹo. Bạn không cần phải lấy cảm hứng
từ bãi biển tuyệt đẹp hoặc từ kỳ nghỉ tuyệt vời mà bạn đã có tại Venice. Thay
vì vậy, hãy tìm cảm hứng từ sự bình dị. Bạn nên suy nghĩ về những mùa hè mà bạn
đã trải qua trên vườn táo nhà bà của bạn khi bạn còn nhỏ; nhớ về thời điểm mà
bạn vui đùa tại tầng hầm trong nhà người bạn thân thời phổ thông/trung học/tiểu
học.
Viết về địa điểm có thể giúp bạn phát triển
nhân vật thú vị và sự mâu thuẫn.
Bài tập viết đã giúp rất nhiều nhà văn phát triển sự sáng tạo
của mình, tìm kiếm cảm hứng tại nơi mà họ không ngờ đến, và ép buộc họ phải
viết khi họ cảm thấy như thể họ "không có ý tưởng". Bạn có thể bắt
đầu bằng cách tập viết mỗi ngày trong vòng 10 – 15 phút để khởi động tư duy,
hoặc thậm chí là tập viết trong vòng 1 giờ ngay cả khi bạn hoàn toàn không có
cảm hứng. Sau đây là một vài bài tập viết tuyệt vời để giúp bạn bắt đầu:[1]
Bắt đầu câu chuyện với lời mở đầu:"Tôi
chưa từng nói cho bất kỳ ai biết điều này". Nếu câu chuyện của bạn dựa
trên ngôi thứ nhất, bạn có thể bắt đầu bằng "Cô ấy đóng cửa lại. Những
giọt nước mắt lăn dài trên má. Có phải anh ta đã lừa dối cô ấy?".
Ngắm nhìn bức tranh của một trang trại bình
thường trên cánh đồng. Sau đó, mô tả nó theo quan điểm của người vừa mới phạm
tội giết người. Thực hiện tương tự nhưng với quan điểm của cô gái vừa mất đi
người mẹ của mình. Quan sát sự ảnh hưởng trong cách suy nghĩ của nhân vật đến
cái nhìn của họ đối với thế giới. Hãy đặt mình vào tình thế của nhân vật!
Bạn chỉ cần viết trong 10 – 15 phút. Xem xét
lại mọi điều mà bạn đã viết để sửa lỗi.
Chọn người mà bạn hoàn toàn không ưa trong
cuộc sống. Bây giờ, bạn có thể viết một câu chuyện dựa trên quan điểm của người
đó. Cố gắng khiến người đọc cảm thông với người đó càng nhiều càng tốt. Hãy nhớ
rằng – đây là câu chuyện của bạn!
Cho phép nhân vật đem lại ngạc nhiên cho bạn.
Viết về nhân vật mà bạn nghĩ rằng bạn biết khá rõ, và sau đó, hãy để người này
thực hiện một điều gì đó khiến bạn hoàn toàn bất ngờ. Quan sát xem liệu điều
này sẽ dẫn dắt bạn đến đâu. Nó sẽ khiến câu chuyện của bạn trở nên hấp dẫn hơn.
Sự tranh cãi. Hình thành cuộc tranh cãi giữa
hai nhân vật về yếu tố vô cùng tầm thường, ví dụ như người nào sẽ đi đổ rác,
hoặc người nào sẽ trả tiền cho bộ phim. Bạn nên nói rõ rằng cuộc tranh cãi này
là về một điều gì đó to tát và nghiêm trọng hơn như ai sẽ kết thúc mối quan hệ
này, hoặc ai đã cho đi quá nhiều nhưng không nhận lại được bất kỳ điều gì. Hãy
để cho đoạn hội thoại làm công việc của mình. Tuy nhiên, tránh làm nó trở nên
nhàm chán.
Ngôn ngữ cơ thể. Viết mô tả cho hai nhân vật
đang ngồi cạnh nhau trong vòng 500 từ. Bạn cần phải cho đọc giả của bạn nhận
thấy rõ cảm giác mà hai nhân vật này dành cho nhau mà không sử dụng đến lời đối
thoại.
7.Tìm cảm hứng từ các
mẩu truyện ngắn
Nếu
bạn muốn thành thạo trong việc viết truyện ngắn, bạn cần phải tham khảo càng
nhiều truyện ngắn càng tốt. Bạn nên đọc cả thể loại truyện kinh điển lẫn đương
đại, và sử dụng kỹ năng viết lách của người khác để tạo cảm hứng cho chính mình
viết nên câu chuyện ngắn của riêng bạn.
Nếu bạn có nhu cầu xuất bản sách thì hãy lên hệ qua
Hotline: 0902467524 - Email: trantrungkien@danhnhan.net - Mr. Trần Trung Kiên –
Tác giả - Cố vấn Tác giả) –– Người sẽ giúp bạn xuất bản sách thành công trên từng
con chữ!